Theo báo cáo của hãng LSEG Risk Intelligence, có khoảng 1,25 triệu trẻ em ở Mỹ trở thành nạn nhân của hành vi trộm cắp danh tính trong khoảng thời gian từ tháng 7/2021 đến tháng 7/2022, tức là cứ 50 trẻ thì có một trẻ bị trộm cắp danh tính.
Theo báo cáo, điều này dẫn đến tổng thiệt hại là 1 tỷ đô la và các vụ việc này đã tăng 40% trong khoảng thời gian từ năm 2021 đến năm 2024.
![]() |
Trong các trường hợp trộm cắp danh tính trẻ em, tội phạm mạng sử dụng thông tin cá nhân của trẻ vị thành niên để tiếp cận các nguồn tín dụng và các khoản vay hoặc đăng ký các chế độ phúc lợi của chính phủ. Thông thường, tất cả những gì chúng cần là một số thông tin chi tiết đơn giản, như tên, ngày sinh và số an sinh xã hội hoặc số nhận dạng cá nhân quốc gia.
Đây là một hình thức tấn công đặc biệt hấp dẫn đối với các tác nhân đe dọa vì nó có thể không bị phát hiện trong nhiều năm, trước khi trẻ đến tuổi vị thành niên và quyết định mở tài khoản ngân hàng hoặc đăng ký khoản vay sinh viên.
Cha mẹ là đồng phạm vô tình
Ngoài ra, bản thân cha mẹ thường vô tình trở thành đồng phạm của tội phạm mạng khi chia sẻ thông tin chi tiết về ngày sinh, tên và địa chỉ của trẻ em trong các bài đăng hoặc hình ảnh trên mạng xã hội. Theo nghiên cứu của hãng Barclays, đến năm 2030, thông tin do cha mẹ chia sẻ trực tuyến sẽ dẫn đến hai phần ba số vụ đánh cắp danh tính đối với những người trẻ tuổi.
Một báo cáo riêng từ Ủy viên Trẻ em Anh cho thấy rằng, cha mẹ chia sẻ trung bình 71 bức ảnh và 29 video về con mình mỗi năm, tương đương với gần 70.000 nội dung khi con họ đến tuổi 18.
Các nhà nghiên cứu phác thảo trường hợp của Renata Galvão, chỉ mới sáu tuổi khi bọn tội phạm sử dụng danh tính của em để tích lũy danh mục nợ hơn 400.000 đô la. Mặc dù em còn rất nhỏ, nhưng những kẻ đe dọa đã sử dụng danh tính của em để thế chấp các khoản vay và tiếp cận các nguồn tín dụng.
“Khi tôi tròn 18 tuổi, đi làm, mở tài khoản ngân hàng và mua xe, mọi thứ xảy ra từ thời thơ ấu đột nhiên đổ ập xuống tôi. Bây giờ tôi có nguồn tài chính của riêng mình, và những thứ đó có thể bị tước đoạt khỏi tôi. Họ đóng băng tài sản của tôi và lấy tiền tiết kiệm của tôi để trả nợ”, Renata Galvão nói với LSEG Risk Intelligence.
Cảnh sát ghé thăm
Tương tự, Axton Betz-Hamilton phát hiện ra rằng danh tính của cô đã bị đánh cắp khi cô nhận được báo cáo tín dụng đầu tiên, cho thấy điểm tín dụng của cô ở mức thấp nhất là 2%. Hồ sơ của cô đã được sử dụng để rút tiền trong tài khoản ngân hàng, viết séc không đủ điều kiện và rút tín dụng, cho đến một ngày khi cảnh sát xuất hiện trước cửa nhà cô vào một buổi tối để bắt cô.
“Những người đòi nợ liên tục gọi điện cho tôi và gửi thư đòi tiền cho những khoản nợ không phải của tôi. Tôi đã đổi số điện thoại, nhưng họ vẫn đến. Tôi không thể mua ô tô hoặc thuê một căn hộ đẹp. Khi tôi liên hệ với một chủ nợ để nói rằng tôi là nạn nhân của hành vi trộm cắp danh tính, họ gọi tôi là kẻ nói dối”, cô giải thích.
Trong nhiều trường hợp, thủ phạm là người mà nạn nhân biết, như trong trường hợp này, đó là mẹ của Betz-Hamilton, người chỉ được phát hiện sau khi bà qua đời. Điều này thường đẩy mọi người vào thế khó hoặc là buộc tội những người thân thiết hoặc là giải quyết hậu quả của vụ trộm.
Do bị trộm cắp danh tính, hơn một nửa số nạn nhân bị từ chối được tiếp cận đến những nguồn tín dụng, một phần tư phải vật lộn với hậu quả tiêu cực 10 năm sau đó và một tỷ lệ nhỏ có tiền án suốt đời về những tội mà họ không phạm phải.
Theo các nhà nghiên cứu, điều này là do thực tế là tội phạm có thể không bị phát hiện trong nhiều năm, với độ tuổi trung bình của nạn nhân bị trộm cắp danh tính là tám tuổi.
Các tổ chức tài chính có năng lực đủ tốt để ngăn ngừa các trường hợp trộm cắp danh tính trẻ em. Họ nên tích hợp các quy trình xác minh mạnh mẽ về danh tính và độ tuổi của khách hàng, cho phép xác thực đa yếu tố cho bất kỳ khách hàng nào không có lịch sử tín dụng và sử dụng nhận dạng sinh trắc học cũng như thiết lập quyền kiểm soát của phụ huynh.
Bình luận